Chị by Tn Khang Lyrics
Từng vòng quay của chiếc xe rác chị lê đôi chân qua từng con hẽm nhỏ
Từng đóng rác thải chất bên lề đường chị phải ra sức dọn dẹp nó
Mồ hôi ướt đẫm hết áo, đôi tay chị đã mõi rả rời
Tiền lương ít ỏi, công việc thấp kém, đôi môi nghẹn ngào cất không ra lời
Dòng đời cứ chảy, đôi chân hoà nhịp với từng vòng quay của bánh xe
Xe rác lăn bánh, bước chân nặng trĩu, xung quanh mọi người đều tránh né
Đôi khi miệng đời chua chát với những lời đàm tiếu của thiên hạ
Những lời dèm pha, những lời phê phán, những lời chê cười đầy nghiệt ngã
Nhưng chỉ vì miếng cơm manh áo chị không có quyền để chọn lựa
Đôi khi hụt hẫng tủi thân, chị khóc nước mắt tràn đầy chén cơm trưa
Nhưng đâu ai biết, chỉ tội cho chị gồng gánh biết bao nhiêu lo toan
Làm lụng vất vả, miếng ăn giấc ngủ chưa bao giờ được no tròn
Không được học hành gì nhiều nên chị cũng chẳng còn cách khác
Chị phải tiến chứ không được lùi mặc kệ phía trước còn bao nhiêu thử thách
Chị vẫn tự hào vì chị kiếm tiền bằng sức lao động của chính mình
Đồng tiền trong sạch mồ hôi nước mắt để trang trải cuộc sống gia đình
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ giữ gìn màu xanh của đường phố?
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ dọn dẹp đống rác ngoài đường lộ?
Công việc cao cả tuy là thấp kém nhưng sao không ai biết đồng cảm
Công việc vất vả, lương không đủ sống nhưng sao không ai biết đồng cảm
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ giữ gìn màu xanh của đường phố?
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ dọn dẹp đống rác ngoài đường lộ?
Công việc cao cả tuy là thấp kém nhưng sao không ai biết đồng cảm
Công việc vất vả, lương không đủ sống nhưng sao không ai biết đồng cảm
Tiếng chỗi đêm trong đêm thanh vắng lòng bộn bề thêm
Bao nhiêu đêm chị đã thức trắng khi kim 12 giờ điểm
Tiếng chỗi xào xạc, mồ hôi như mưa bay ào ạt
Chị tháo vát kéo mấy bao rác, với tình thương dào dạt
Bao lâu rồi con chị vắng lời ru mỗi đêm
Từ khi ba nó mất đi thì có còn ai tâm sự nỗi niềm
Thương ý chí nghị lực sinh tồn của những mái đầu quanh năm tần tảo
Mặc cuộc sống còn nhiều khó khăn quanh năm suốt kiếp họ vẫn cần nhau
Dùng quyết tâm để nuôi gia đình và nuôi thầm ước mơ cao cả
Dù xã hội coi thấp lao công nhưng mặc kệ không sao cả
Chị cố, chị gắng làm hết sức kiếm bữa ăn
Chị tự hỏi khi nhìn về tương lai đời còn nghèo nữa chăng?
Vì không ai giàu ba họ hay sinh ra đã được làm vương
Chỉ cần có cái nhìn tinh tướng và bản lĩnh biết đảm đương
Đừng khinh thường người khác mà hãy trao cho nhau nhiều tình thương
Vì cơ bản mỗi người trong xã hội này xuất phát điều bình thường
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ giữ gìn màu xanh của đường phố?
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ dọn dẹp đống rác ngoài đường lộ?
Công việc cao cả tuy là thấp kém nhưng sao không ai biết đồng cảm
Công việc vất vả, lương không đủ sống nhưng sao không ai biết đồng cảm
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ giữ gìn màu xanh của đường phố?
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ dọn dẹp đống rác ngoài đường lộ?
Công việc cao cả tuy là thấp kém nhưng sao không ai biết đồng cảm
Công việc vất vả, lương không đủ sống nhưng sao không ai biết đồng cảm
Từng đóng rác thải chất bên lề đường chị phải ra sức dọn dẹp nó
Mồ hôi ướt đẫm hết áo, đôi tay chị đã mõi rả rời
Tiền lương ít ỏi, công việc thấp kém, đôi môi nghẹn ngào cất không ra lời
Dòng đời cứ chảy, đôi chân hoà nhịp với từng vòng quay của bánh xe
Xe rác lăn bánh, bước chân nặng trĩu, xung quanh mọi người đều tránh né
Đôi khi miệng đời chua chát với những lời đàm tiếu của thiên hạ
Những lời dèm pha, những lời phê phán, những lời chê cười đầy nghiệt ngã
Nhưng chỉ vì miếng cơm manh áo chị không có quyền để chọn lựa
Đôi khi hụt hẫng tủi thân, chị khóc nước mắt tràn đầy chén cơm trưa
Nhưng đâu ai biết, chỉ tội cho chị gồng gánh biết bao nhiêu lo toan
Làm lụng vất vả, miếng ăn giấc ngủ chưa bao giờ được no tròn
Không được học hành gì nhiều nên chị cũng chẳng còn cách khác
Chị phải tiến chứ không được lùi mặc kệ phía trước còn bao nhiêu thử thách
Chị vẫn tự hào vì chị kiếm tiền bằng sức lao động của chính mình
Đồng tiền trong sạch mồ hôi nước mắt để trang trải cuộc sống gia đình
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ giữ gìn màu xanh của đường phố?
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ dọn dẹp đống rác ngoài đường lộ?
Công việc cao cả tuy là thấp kém nhưng sao không ai biết đồng cảm
Công việc vất vả, lương không đủ sống nhưng sao không ai biết đồng cảm
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ giữ gìn màu xanh của đường phố?
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ dọn dẹp đống rác ngoài đường lộ?
Công việc cao cả tuy là thấp kém nhưng sao không ai biết đồng cảm
Công việc vất vả, lương không đủ sống nhưng sao không ai biết đồng cảm
Tiếng chỗi đêm trong đêm thanh vắng lòng bộn bề thêm
Bao nhiêu đêm chị đã thức trắng khi kim 12 giờ điểm
Tiếng chỗi xào xạc, mồ hôi như mưa bay ào ạt
Chị tháo vát kéo mấy bao rác, với tình thương dào dạt
Bao lâu rồi con chị vắng lời ru mỗi đêm
Từ khi ba nó mất đi thì có còn ai tâm sự nỗi niềm
Thương ý chí nghị lực sinh tồn của những mái đầu quanh năm tần tảo
Mặc cuộc sống còn nhiều khó khăn quanh năm suốt kiếp họ vẫn cần nhau
Dùng quyết tâm để nuôi gia đình và nuôi thầm ước mơ cao cả
Dù xã hội coi thấp lao công nhưng mặc kệ không sao cả
Chị cố, chị gắng làm hết sức kiếm bữa ăn
Chị tự hỏi khi nhìn về tương lai đời còn nghèo nữa chăng?
Vì không ai giàu ba họ hay sinh ra đã được làm vương
Chỉ cần có cái nhìn tinh tướng và bản lĩnh biết đảm đương
Đừng khinh thường người khác mà hãy trao cho nhau nhiều tình thương
Vì cơ bản mỗi người trong xã hội này xuất phát điều bình thường
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ giữ gìn màu xanh của đường phố?
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ dọn dẹp đống rác ngoài đường lộ?
Công việc cao cả tuy là thấp kém nhưng sao không ai biết đồng cảm
Công việc vất vả, lương không đủ sống nhưng sao không ai biết đồng cảm
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ giữ gìn màu xanh của đường phố?
Thử hỏi nếu không có chị ai sẽ dọn dẹp đống rác ngoài đường lộ?
Công việc cao cả tuy là thấp kém nhưng sao không ai biết đồng cảm
Công việc vất vả, lương không đủ sống nhưng sao không ai biết đồng cảm