Biết Làm Gì Đây by Tn Khang Lyrics
Anh cố lục lại kí ức để viết về một người nào đó đó
Mặc kệ quan trọng hay không, cứ coi như là món quà nho nhỏ
Quà mừng kèm lời tiễn biệt cho ngày em lên xe hoa
Nghe xong thì bỏ qua đi, mắc công chỉ thêm nhấn nhá
Và ngày mừng áo cưới mới, khỏi phải mời anh không đến được đâu
Để em đi được vui vẻ và mừng chàng rể đón được cô dâu
Nhẫn cưới, cây đuốc hoa, bánh kem và ngàn bài ca đó
Nó là những thứ anh từng mơ theo gió về nơi xa đó
Anh biết người không quyết định đi, chỉ tại chữ hiếu người muốn chọn
“Con nghe ba mẹ lấy chồng đi sau này sung sướng bản thân con”
Tiền là tất cả, anh biết mình phấn đấu chưa tới
Chờ đợi quả tim nhỏ bên liều tranh, thôi thì anh không thể nào với
Anh là ác quỷ xấu xa nhất nghị trị nơi lâu đài bóng tối
Từ khi thiên nga lộng lẫy đến nỗi trống trãi này mới được nghỉ ngơi
Lâu dài theo thời gian có lẽ thiên nga kia cũng chán
Thôi thì nàng cứ bay đi, ta muốn cô đơn lại làm bạn...
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?
Sầu giờ thành cái tật, thất tình thành thói quen
Bản nhạc ta nghe hằng ngày đó bây giờ cũng trở thành hơi men
Chen vào nỗi đau và giúp ta trở buồn đi theo với
Kí ức này cắt đôi chính là lúc nhịp tim này theo tới
Tới để nhìn đời khi con tim e đã dần thay mới
Tới để nhìn người ôm ấp nhau xưng hô chồng vợ
Thân mật quá đi hả... nó làm ta hồi tưởng vể ngày xưa
Xưa thì hơi xa đó, cũng độ 2 năm qua là vừa
Mưa trên phố nhỏ từng hạt mưa cổ vũ nỗi buồn của ta
Lạnh thấu tim này dòng máu kia bao giờ mới chấp vá
Hai người cô độc khẽ truyền tâm sự với nhau
Đôi tay khẽ run khơi hơi ấm mới trao lần đầu
Dĩ vãng là dĩ vãng, mưa ơi giúp cho nó mau lau đi
Cho nhòe đi trang kí ức dốt hay ko ta ta cũng từng bị
Vết thương cắt vào da thịt, nhịp cầu nhỏ chia đôi
Em muốn thôi thì ta thôi, dù không thôi mọi chuyện cũng lỡ rồi
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?
Trên đồng lúa mênh mông đâu có chỗ đứng cho loài cây cỏ
Bởi vì thế bên em, anh vẫn thua người và sau người
Nhưng cỏ sức sống mãnh liệt và niềm tin không bao giờ chết
Và anh tin vào đôi bàn tay này không bao lâu anh sẽ hơn hết
Để không mất em, người cho anh đôi ba lần cảm giác
Để không mất tình, từng cho anh đôi ba lần tan nát
Vì anh thích ánh mắt người, đưa a tới từng góc chân trời xa
Và anh muốn chạm vào người, “mãi bên anh nha, đừng rời xa”
Và đó là phút mặc niệm tình đầu vụt thoáng qua
Chính nó gây ra mọi chuyện, cho em buồn, anh xót xa
Em đẹp em bao la, em bên chồng em không sao cả
Anh nghèo anh chơi vơi chỉ trách đời mình sau vất vả
Mệt lả cho bát gạo đặt lên vai gánh nặng của đồng tiền
Nhà nhỏ cuối con đường chưa lần nào có người đến thăm viếng
Anh muốn người hạnh phúc và giữ nụ cười này trong cuộc sống
Thì buông tay nhau ra, đường em đi anh vui mừng trong lòng...
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?
Mặc kệ quan trọng hay không, cứ coi như là món quà nho nhỏ
Quà mừng kèm lời tiễn biệt cho ngày em lên xe hoa
Nghe xong thì bỏ qua đi, mắc công chỉ thêm nhấn nhá
Và ngày mừng áo cưới mới, khỏi phải mời anh không đến được đâu
Để em đi được vui vẻ và mừng chàng rể đón được cô dâu
Nhẫn cưới, cây đuốc hoa, bánh kem và ngàn bài ca đó
Nó là những thứ anh từng mơ theo gió về nơi xa đó
Anh biết người không quyết định đi, chỉ tại chữ hiếu người muốn chọn
“Con nghe ba mẹ lấy chồng đi sau này sung sướng bản thân con”
Tiền là tất cả, anh biết mình phấn đấu chưa tới
Chờ đợi quả tim nhỏ bên liều tranh, thôi thì anh không thể nào với
Anh là ác quỷ xấu xa nhất nghị trị nơi lâu đài bóng tối
Từ khi thiên nga lộng lẫy đến nỗi trống trãi này mới được nghỉ ngơi
Lâu dài theo thời gian có lẽ thiên nga kia cũng chán
Thôi thì nàng cứ bay đi, ta muốn cô đơn lại làm bạn...
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?
Sầu giờ thành cái tật, thất tình thành thói quen
Bản nhạc ta nghe hằng ngày đó bây giờ cũng trở thành hơi men
Chen vào nỗi đau và giúp ta trở buồn đi theo với
Kí ức này cắt đôi chính là lúc nhịp tim này theo tới
Tới để nhìn đời khi con tim e đã dần thay mới
Tới để nhìn người ôm ấp nhau xưng hô chồng vợ
Thân mật quá đi hả... nó làm ta hồi tưởng vể ngày xưa
Xưa thì hơi xa đó, cũng độ 2 năm qua là vừa
Mưa trên phố nhỏ từng hạt mưa cổ vũ nỗi buồn của ta
Lạnh thấu tim này dòng máu kia bao giờ mới chấp vá
Hai người cô độc khẽ truyền tâm sự với nhau
Đôi tay khẽ run khơi hơi ấm mới trao lần đầu
Dĩ vãng là dĩ vãng, mưa ơi giúp cho nó mau lau đi
Cho nhòe đi trang kí ức dốt hay ko ta ta cũng từng bị
Vết thương cắt vào da thịt, nhịp cầu nhỏ chia đôi
Em muốn thôi thì ta thôi, dù không thôi mọi chuyện cũng lỡ rồi
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?
Trên đồng lúa mênh mông đâu có chỗ đứng cho loài cây cỏ
Bởi vì thế bên em, anh vẫn thua người và sau người
Nhưng cỏ sức sống mãnh liệt và niềm tin không bao giờ chết
Và anh tin vào đôi bàn tay này không bao lâu anh sẽ hơn hết
Để không mất em, người cho anh đôi ba lần cảm giác
Để không mất tình, từng cho anh đôi ba lần tan nát
Vì anh thích ánh mắt người, đưa a tới từng góc chân trời xa
Và anh muốn chạm vào người, “mãi bên anh nha, đừng rời xa”
Và đó là phút mặc niệm tình đầu vụt thoáng qua
Chính nó gây ra mọi chuyện, cho em buồn, anh xót xa
Em đẹp em bao la, em bên chồng em không sao cả
Anh nghèo anh chơi vơi chỉ trách đời mình sau vất vả
Mệt lả cho bát gạo đặt lên vai gánh nặng của đồng tiền
Nhà nhỏ cuối con đường chưa lần nào có người đến thăm viếng
Anh muốn người hạnh phúc và giữ nụ cười này trong cuộc sống
Thì buông tay nhau ra, đường em đi anh vui mừng trong lòng...
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?
Biết làm gì đây... khi người đi không hẹn ngày quay lại?
Biết làm gì đây... khi tâm trí vẫn giữ mãi hình hài?
Biết làm gì đây... khi nơi đó luôn có 1 vòng tay?
Biết làm gì đây... khi cô đơn ta không còn tồn tại?