Đoạn Này Buồn Nhất by Nguyn Khi Lyrics
Vậy là tình lụy, vẫn đến lúc chia ly
Em hỡi! Đâu còn gì
Hòa vào dòng đời, một khúc ái ân vội
Nhạt nhòa rồi chia phôi
Người ơi! Cố tiễn nhau một đoạn cuối dòng lệ trôi
Có sao đâu, nhẹ nhàng bước lặng mình tôi
Vỡ nát lòng này thôi
Đường trần còn dài, ngày tháng với tương lai
Ta sẽ mang hận hoài
Chuyện tình lần đầu một thoáng đến bên nhau
Một đời vướng thương đau
Đành thôi
Nhấp chút say dìu ta bước đoạn sầu này
Nhớ chi đây, trào dâng mắt nhòa lệ cay
Khi hết men duyên rồi, tình là bọt trắng
Vị đời mặn đắng, dìm sâu ái ân
Tại sao yêu rồi oán
Vì mê say mù quáng, lỡ làng
Đành đem ân tình đó, thả theo khói tàn tro
Đừng cho nhau hình bóng
Rồi mang đi nguồn sống, nỡ lòng
Từng cho nhau nhìn thấu, rồi phôi phai vùi giấu
Cuộc đời, đoạn này buồn nhất thôi
Đường trần còn dài, ngày tháng với tương lai
Ta sẽ mang hận hoài
Chuyện tình lần đầu một thoáng đến bên nhau
Một đời vướng thương đau
Đành thôi
Nhấp chút say dìu ta bước đoạn sầu này
Nhớ chi đây, trào dâng mắt nhòa lệ cay
Khi hết men duyên rồi, tình là bọt trắng
Vị đời mặn đắng, dìm sâu ái ân
Tại sao yêu rồi oán
Vì mê say mù quáng, lỡ làng
Đành đem ân tình đó, thả theo khói tàn tro
Đừng cho nhau hình bóng
Rồi mang đi nguồn sống, nỡ lòng
Từng cho nhau nhìn thấu, rồi phôi phai vùi giấu
Cuộc đời, đoạn này buồn nhất thôi
Tại sao yêu rồi oán
Vì mê say mù quáng, lỡ làng
Đành đem ân tình đó, thả theo khói tàn tro
Đừng cho nhau hình bóng
Rồi mang đi nguồn sống, nỡ lòng
Từng cho nhau nhìn thấu, rồi phôi phai vùi giấu
Cuộc đời, đoạn này buồn nhất thôi
Đoạn này buồn nhất
Em hỡi! Đâu còn gì
Hòa vào dòng đời, một khúc ái ân vội
Nhạt nhòa rồi chia phôi
Người ơi! Cố tiễn nhau một đoạn cuối dòng lệ trôi
Có sao đâu, nhẹ nhàng bước lặng mình tôi
Vỡ nát lòng này thôi
Đường trần còn dài, ngày tháng với tương lai
Ta sẽ mang hận hoài
Chuyện tình lần đầu một thoáng đến bên nhau
Một đời vướng thương đau
Đành thôi
Nhấp chút say dìu ta bước đoạn sầu này
Nhớ chi đây, trào dâng mắt nhòa lệ cay
Khi hết men duyên rồi, tình là bọt trắng
Vị đời mặn đắng, dìm sâu ái ân
Tại sao yêu rồi oán
Vì mê say mù quáng, lỡ làng
Đành đem ân tình đó, thả theo khói tàn tro
Đừng cho nhau hình bóng
Rồi mang đi nguồn sống, nỡ lòng
Từng cho nhau nhìn thấu, rồi phôi phai vùi giấu
Cuộc đời, đoạn này buồn nhất thôi
Đường trần còn dài, ngày tháng với tương lai
Ta sẽ mang hận hoài
Chuyện tình lần đầu một thoáng đến bên nhau
Một đời vướng thương đau
Đành thôi
Nhấp chút say dìu ta bước đoạn sầu này
Nhớ chi đây, trào dâng mắt nhòa lệ cay
Khi hết men duyên rồi, tình là bọt trắng
Vị đời mặn đắng, dìm sâu ái ân
Tại sao yêu rồi oán
Vì mê say mù quáng, lỡ làng
Đành đem ân tình đó, thả theo khói tàn tro
Đừng cho nhau hình bóng
Rồi mang đi nguồn sống, nỡ lòng
Từng cho nhau nhìn thấu, rồi phôi phai vùi giấu
Cuộc đời, đoạn này buồn nhất thôi
Tại sao yêu rồi oán
Vì mê say mù quáng, lỡ làng
Đành đem ân tình đó, thả theo khói tàn tro
Đừng cho nhau hình bóng
Rồi mang đi nguồn sống, nỡ lòng
Từng cho nhau nhìn thấu, rồi phôi phai vùi giấu
Cuộc đời, đoạn này buồn nhất thôi
Đoạn này buồn nhất