Phận Kiều by Minh Hiu Lyrics
Hương sắc theo thời gian cũng sẽ úa tàn
Tuyệt phẩm thế gian
Nhưng lại mang dòng đời phiêu bạc
Nhân thế, tạo nên một tuyệt mỹ ngọc ngà
Nàng như là một đóa hoa
Nhưng đến lúc cũng phải phai nhòa
Nàng đi về nơi xa xôi chỉ mong nhìn thấy được ánh mặt trời
Nhưng phía trước của nàng chỉ toàn bóng đêm
Chỉ toàn tình yêu dối lừa
Nàng suy tư mong sao cho duyên kiếp có được bến đỗ an lành
Cớ sao ông trời lại mang trái ngang
Khiến nàng lạc vào hố sâu....
Bao nhiêu đêm chơi vơi
Nàng mong một cuộc đời thảnh thơi
Nhưng đó chỉ là mơ thôi
Chỉ là ảo mộng nơi nàng
Ai thương cho thân xác
Của kiều lạc cảnh thối nát
Rơi vào vòng xoáy
Của một bày sói hoang
Số phận đời hồng nhan trời buộc phải trả oán
Mối lương thê duyên kiếp cùng họ Trọng vì cha thân mình cũng gã bán
Nối danh tài sắc đủ trọn vẹn chôn vùi mình/vào lò hỏa táng
Nhành hoa nài trôi về nơi phương xa từ biệt tất cả dù đã ráng
Nàng muốn mình theo dòng hoa trôi êm đềm thật xa xôi
Tiếng lòng nàng kêu "hỡi" chàng ơi sao đêm nay còn lại ta thôi
Ta đã thề non hẹn biển ngộ ra lời bay như cánh hoa rơi
Thầm khóc trầm ngâm bên cửa lòng buồn đâu ai thấu hiểu nhìn ra trời
Dương thế loạn lạc đau khổ tình si nên nàng đành chọn quyên sinh
Dương gian kiếp còn số mệnh không cho uphép nàng phải sống yên phận
Chữ hiếu chưa đáp chữ duyên chưa trọn giày vò khắc khoải tận tâm can
Được Mạnh Bà đem về cưu mang kết thúc vượt ải sau bao năm tháng
Thấm thoát mười lăm năm đã qua gần hết một nửa đời người
Làm bạn cả trăm năm nước mắt khó vẽ trên 1 nụ cười
Sâu tận trong thâm tâm còn 1 nàng kiều ở tuổi đôi mươi
Giọt mưa rơi lâm râm xa xăm
Mãi tương tư đợi chàng
Vọng hư vô phũ phàng
Ở nơi đại ngàn
Địa ngục oán than
Dẫu lê đôi chân đành tìm về
Có đôi uyên ương từng hẹn thề...
Mãi không bên nhau vì đời này còn nhiều phong ba
Bao nhiêu đêm chơi vơi
Nàng mong một cuộc đời thảnh thơi
Nhưng đó chỉ là mơ thôi
Chỉ là ảo mộng nơi nàng
Ai thương cho thân xác
Của kiều lạc cảnh thối nát
Rơi vào vòng xoáy
Của một bày sói hoang
Tuyệt phẩm thế gian
Nhưng lại mang dòng đời phiêu bạc
Nhân thế, tạo nên một tuyệt mỹ ngọc ngà
Nàng như là một đóa hoa
Nhưng đến lúc cũng phải phai nhòa
Nàng đi về nơi xa xôi chỉ mong nhìn thấy được ánh mặt trời
Nhưng phía trước của nàng chỉ toàn bóng đêm
Chỉ toàn tình yêu dối lừa
Nàng suy tư mong sao cho duyên kiếp có được bến đỗ an lành
Cớ sao ông trời lại mang trái ngang
Khiến nàng lạc vào hố sâu....
Bao nhiêu đêm chơi vơi
Nàng mong một cuộc đời thảnh thơi
Nhưng đó chỉ là mơ thôi
Chỉ là ảo mộng nơi nàng
Ai thương cho thân xác
Của kiều lạc cảnh thối nát
Rơi vào vòng xoáy
Của một bày sói hoang
Số phận đời hồng nhan trời buộc phải trả oán
Mối lương thê duyên kiếp cùng họ Trọng vì cha thân mình cũng gã bán
Nối danh tài sắc đủ trọn vẹn chôn vùi mình/vào lò hỏa táng
Nhành hoa nài trôi về nơi phương xa từ biệt tất cả dù đã ráng
Nàng muốn mình theo dòng hoa trôi êm đềm thật xa xôi
Tiếng lòng nàng kêu "hỡi" chàng ơi sao đêm nay còn lại ta thôi
Ta đã thề non hẹn biển ngộ ra lời bay như cánh hoa rơi
Thầm khóc trầm ngâm bên cửa lòng buồn đâu ai thấu hiểu nhìn ra trời
Dương thế loạn lạc đau khổ tình si nên nàng đành chọn quyên sinh
Dương gian kiếp còn số mệnh không cho uphép nàng phải sống yên phận
Chữ hiếu chưa đáp chữ duyên chưa trọn giày vò khắc khoải tận tâm can
Được Mạnh Bà đem về cưu mang kết thúc vượt ải sau bao năm tháng
Thấm thoát mười lăm năm đã qua gần hết một nửa đời người
Làm bạn cả trăm năm nước mắt khó vẽ trên 1 nụ cười
Sâu tận trong thâm tâm còn 1 nàng kiều ở tuổi đôi mươi
Giọt mưa rơi lâm râm xa xăm
Mãi tương tư đợi chàng
Vọng hư vô phũ phàng
Ở nơi đại ngàn
Địa ngục oán than
Dẫu lê đôi chân đành tìm về
Có đôi uyên ương từng hẹn thề...
Mãi không bên nhau vì đời này còn nhiều phong ba
Bao nhiêu đêm chơi vơi
Nàng mong một cuộc đời thảnh thơi
Nhưng đó chỉ là mơ thôi
Chỉ là ảo mộng nơi nàng
Ai thương cho thân xác
Của kiều lạc cảnh thối nát
Rơi vào vòng xoáy
Của một bày sói hoang