Dám by Khnh (VNM) Lyrics
Khánh :
Ngòi bút ta có là vũ khí, trang giấy với ta là động lực
Lời rap ta tràn ngập ngữ khí, nhiệt huyết tản ra nơi lồng ngực
Dạy cho họ biết được lối tư duy, ta không ngại viết ra lời cho những kẻ biết ra đời cần cúi đầu từ sáng sớm cho đến khi hoàng hôn hồng rực
Nói lên tiếng lòng không ngại viết mãi đến tận đêm thâu
Vì ta dành cả thanh xuân chỉ mong ta cùng cây mic được mãi bên nhau
Có những người bạn đang chấp chới vì những quan điểm cũ dần hấp hối
Để rồi nhìn lại sự nghiệp như chén rượu đắng giờ chỉ nhấp môi
Xung quanh chỉ thích so sánh rồi đánh giá dù chẳng bao giờ trải qua
Ngó đông tây toàn lời không hay thật không may thị phi mình ta phải trả
Mặc dù biết mạnh mẽ hôm nay luôn được tạo bởi cay đắng hôm qua
Con đường thành công ta vẫn chẳng thể hình dung dù chỉ là nôm na
Nhưng ta vẫn cứ đi mặc dù ta biết có thể âm nhạc này đã bỏ quên ta
Vẫn đưa tay nắm lấy tất cả cơ hội dù ta biết vận xui luôn ở bên ta
Vẫn ngẩng cao đầu, dù đời tát ta trầy trật bao lần nghiêng ngả
Vẫn viết ra câu vì đâu thể giữ sự thật chỉ cho riêng ta
Hoàng AT :
Lời ngọt ngào đầu môi 2 chữ thương hại
Tiền bạc là phù du đánh mất tương lai
Ở phía trước đoạn đường còn trông gai
Thôi mặc kệ ngày mai
Đôi chân cứ bước dài
Để biết một ngày tôi là ai
Hưng Cao :
Không còn một chút nào nhiệt huyết chảy trong mạch
Khi có viết bao nhiêu chữ nhỏ chữ to cũng chẳng thể giữ cho mình mẩy trong sạch
Đã tự nói khó với lòng rằng
Dù trình độ làm thầy nó, thì hổ vẫn thua bầy chó nơi đồng bằng
Tâm đã bí cạn lời, cảm hứng cũng chỉ tạm thời
Cuộc sống chóng khiến người không muốn cống hiến, khi đồng tiền trong ví cạn rồi
Đốt hết một nửa tuổi trẻ, lâu nay thỏa chí chạm trời
Đổi lại là một sự thật: đâu hay đã phí phạm đời
Đổi lại những công việc vặt, vài đồng nuôi lấy niềm tin
Sống những ngày không tiếng tăm, thứ ta vùng vẫy kiếm tìm
Đổi lại công danh tới muộn, đổi lại chậm trễ học hành
Đành mỉm cười khi người đến người đi, còn ta là kẻ độc hành
Nhưng vẫn tồn tại những điều mà tất cả chúng ta dễ thấy
Đôi khi tỏa sáng là phải hy sinh như diêm tạo ra để cháy
Đôi khi từ trong khốn khó những thứ đẹp đẽ ra đời
Đôi khi có người dám chịu giông gió để tô vẽ cho đời
Hoàng AT :
Lời ngọt ngào đầu môi 2 chữ thương hại
Tiền bạc là phù du đánh mất tương lai
Ở phía trước đoạn đường còn trông gai
Thôi mặc kệ ngày mai
Đôi chân cứ bước dài
Để biết một ngày tôi là ai
Khánh :
Cần mất bao nhiêu thời gian để hiểu rõ lòng người trong thiên hạ
Khả năng dù là trời ban nhưng miệng lưỡi thế gian quá phiền hà
Bao năm rèn luyện kiến thức về rap như sử kí tư mã thiên
Đổi lại bao lời công kích, mọi người không thích còn ta như quá hiền
Không - Vẫn đi tiếp, viết tiếp cùng lý tưởng trong tim
Vì đám văn chương thời nay một phường tục sĩ, tuấn kiệt có mấy ai
Thấy vài người chỉ điểm rồi tự cho bản thân mình là thông minh
Nhưng đa số chỉ nghĩ đến đống lợi ích bản thân có thể lấy lại
Nên ta không chấp - đường ta đi ta vẫn cứ đi thôi
Flow không vấp - Thứ cản chân duy nhất là thói đời
Nói lời đường mật,chê bai thường bận tâm ta rối bời
Những việc thường nhật,vẫn viết thật chậm ta không dối đời
Vì ta đem lòng yêu mến, nên dám đợi những tương lai còn chưa đến
Mặc kệ người đời thêu dệt, khiến bao trăn trở lúc nửa đêm
Nhiều khi thấy mệt, chẳng có đồng nào bỏ miệng nuôi đam mê
Vài kẻ nói ta đáng nể, còn lại đa số người đời ham chê
Nhưng mà, ngỡ như đã rời bỏ rồi tay cũng lại cầm mic
Nếu đam mê này là sai ta nguyện cả đời này sai lầm mãi
Vẫn sẽ viết tiếp cho đến khi tóc bạc dốc cạn tuổi xuân xanh
Vì ta biết thứ ta đang làm tạo ra âm nhạc chứ chẳng phải âm thanh
Hoàng AT :
Lời ngọt ngào đầu môi 2 chữ thương hại
Tiền bạc là phù du đánh mất tương lai
Ở phía trước đoạn đường còn trông gai
Thôi mặc kệ ngày mai
Đôi chân cứ bước dài
Để biết một ngày tôi là ai
Khánh và người anh Hưng cùng hét:
Tâm đã bí cạn lời, cảm hứng cũng chỉ tạm thời
Cuộc sống chóng khiến người không muốn cống hiến, khi đồng tiền trong ví cạn rồi
Đốt hết một nửa tuổi trẻ, lâu nay thỏa chí chạm trời
Đổi lại là một sự thật: đâu hay đã phí phạm đời
Đổi lại những công việc vặt, vài đồng nuôi lấy niềm tin
Sống những ngày không tiếng tăm, thứ ta vùng vẫy kiếm tìm
Đổi lại công danh tới muộn, đổi lại chậm trễ học hành
Đành mỉm cười khi người đến người đi, còn ta là kẻ độc hành
Ngòi bút ta có là vũ khí, trang giấy với ta là động lực
Lời rap ta tràn ngập ngữ khí, nhiệt huyết tản ra nơi lồng ngực
Dạy cho họ biết được lối tư duy, ta không ngại viết ra lời cho những kẻ biết ra đời cần cúi đầu từ sáng sớm cho đến khi hoàng hôn hồng rực
Nói lên tiếng lòng không ngại viết mãi đến tận đêm thâu
Vì ta dành cả thanh xuân chỉ mong ta cùng cây mic được mãi bên nhau
Có những người bạn đang chấp chới vì những quan điểm cũ dần hấp hối
Để rồi nhìn lại sự nghiệp như chén rượu đắng giờ chỉ nhấp môi
Xung quanh chỉ thích so sánh rồi đánh giá dù chẳng bao giờ trải qua
Ngó đông tây toàn lời không hay thật không may thị phi mình ta phải trả
Mặc dù biết mạnh mẽ hôm nay luôn được tạo bởi cay đắng hôm qua
Con đường thành công ta vẫn chẳng thể hình dung dù chỉ là nôm na
Nhưng ta vẫn cứ đi mặc dù ta biết có thể âm nhạc này đã bỏ quên ta
Vẫn đưa tay nắm lấy tất cả cơ hội dù ta biết vận xui luôn ở bên ta
Vẫn ngẩng cao đầu, dù đời tát ta trầy trật bao lần nghiêng ngả
Vẫn viết ra câu vì đâu thể giữ sự thật chỉ cho riêng ta
Hoàng AT :
Lời ngọt ngào đầu môi 2 chữ thương hại
Tiền bạc là phù du đánh mất tương lai
Ở phía trước đoạn đường còn trông gai
Thôi mặc kệ ngày mai
Đôi chân cứ bước dài
Để biết một ngày tôi là ai
Hưng Cao :
Không còn một chút nào nhiệt huyết chảy trong mạch
Khi có viết bao nhiêu chữ nhỏ chữ to cũng chẳng thể giữ cho mình mẩy trong sạch
Đã tự nói khó với lòng rằng
Dù trình độ làm thầy nó, thì hổ vẫn thua bầy chó nơi đồng bằng
Tâm đã bí cạn lời, cảm hứng cũng chỉ tạm thời
Cuộc sống chóng khiến người không muốn cống hiến, khi đồng tiền trong ví cạn rồi
Đốt hết một nửa tuổi trẻ, lâu nay thỏa chí chạm trời
Đổi lại là một sự thật: đâu hay đã phí phạm đời
Đổi lại những công việc vặt, vài đồng nuôi lấy niềm tin
Sống những ngày không tiếng tăm, thứ ta vùng vẫy kiếm tìm
Đổi lại công danh tới muộn, đổi lại chậm trễ học hành
Đành mỉm cười khi người đến người đi, còn ta là kẻ độc hành
Nhưng vẫn tồn tại những điều mà tất cả chúng ta dễ thấy
Đôi khi tỏa sáng là phải hy sinh như diêm tạo ra để cháy
Đôi khi từ trong khốn khó những thứ đẹp đẽ ra đời
Đôi khi có người dám chịu giông gió để tô vẽ cho đời
Hoàng AT :
Lời ngọt ngào đầu môi 2 chữ thương hại
Tiền bạc là phù du đánh mất tương lai
Ở phía trước đoạn đường còn trông gai
Thôi mặc kệ ngày mai
Đôi chân cứ bước dài
Để biết một ngày tôi là ai
Khánh :
Cần mất bao nhiêu thời gian để hiểu rõ lòng người trong thiên hạ
Khả năng dù là trời ban nhưng miệng lưỡi thế gian quá phiền hà
Bao năm rèn luyện kiến thức về rap như sử kí tư mã thiên
Đổi lại bao lời công kích, mọi người không thích còn ta như quá hiền
Không - Vẫn đi tiếp, viết tiếp cùng lý tưởng trong tim
Vì đám văn chương thời nay một phường tục sĩ, tuấn kiệt có mấy ai
Thấy vài người chỉ điểm rồi tự cho bản thân mình là thông minh
Nhưng đa số chỉ nghĩ đến đống lợi ích bản thân có thể lấy lại
Nên ta không chấp - đường ta đi ta vẫn cứ đi thôi
Flow không vấp - Thứ cản chân duy nhất là thói đời
Nói lời đường mật,chê bai thường bận tâm ta rối bời
Những việc thường nhật,vẫn viết thật chậm ta không dối đời
Vì ta đem lòng yêu mến, nên dám đợi những tương lai còn chưa đến
Mặc kệ người đời thêu dệt, khiến bao trăn trở lúc nửa đêm
Nhiều khi thấy mệt, chẳng có đồng nào bỏ miệng nuôi đam mê
Vài kẻ nói ta đáng nể, còn lại đa số người đời ham chê
Nhưng mà, ngỡ như đã rời bỏ rồi tay cũng lại cầm mic
Nếu đam mê này là sai ta nguyện cả đời này sai lầm mãi
Vẫn sẽ viết tiếp cho đến khi tóc bạc dốc cạn tuổi xuân xanh
Vì ta biết thứ ta đang làm tạo ra âm nhạc chứ chẳng phải âm thanh
Hoàng AT :
Lời ngọt ngào đầu môi 2 chữ thương hại
Tiền bạc là phù du đánh mất tương lai
Ở phía trước đoạn đường còn trông gai
Thôi mặc kệ ngày mai
Đôi chân cứ bước dài
Để biết một ngày tôi là ai
Khánh và người anh Hưng cùng hét:
Tâm đã bí cạn lời, cảm hứng cũng chỉ tạm thời
Cuộc sống chóng khiến người không muốn cống hiến, khi đồng tiền trong ví cạn rồi
Đốt hết một nửa tuổi trẻ, lâu nay thỏa chí chạm trời
Đổi lại là một sự thật: đâu hay đã phí phạm đời
Đổi lại những công việc vặt, vài đồng nuôi lấy niềm tin
Sống những ngày không tiếng tăm, thứ ta vùng vẫy kiếm tìm
Đổi lại công danh tới muộn, đổi lại chậm trễ học hành
Đành mỉm cười khi người đến người đi, còn ta là kẻ độc hành