Lời Ru Của Bà by A.C Xun Ti Lyrics
Verse 1:
1 2 3 mở ra bức tranh năm nào
Khoảng trời xưa chờ tôi bước vào
Dưới nền nhà bập bõm đôi chân tôi dần tập bò tập đi
Bà bồng tôi dạo qua khắp nơi xóm làng
Cười giòn tan bà thương như cục vàng
Hồn nhiên cánh tay tôi vuốt tóc bà nhẹ nhàng
Rồi trưa cứ lim dìm với câu ca bà ru
À ơi
À à ơi
Mây trắng xa xa ruộng lúa bao la những cánh cò bay
Chorus:
Bà thương cháu trưa nay chẳng ngủ yên
Vì ve râm ran ve hát liên miên
Vì bố đi xa còn chưa về nhà
Cháu yêu ơi cháu hãy mau ngủ đi
Bà thương cháu tay bà chẳng nghỉ ngơi
Quạt nan thong dong phơ phất bên nôi
Để cháu miên man vào giấc mơ xa
Cháu lớn nhanh đủ sức che chở bà
Bà ơi
Verse 2:
Rồi thời gian dần qua bức tranh phai nhòa
Một mình tôi ở nơi rất xa
Bầu trời vẫn trong lành như giấc mơ ngày nào
Chỉ là vắng đi câu hát thân thương bà ru
À ơi
À à ơi
Câu hát ngân nga theo cháu đi xa thế giới mở ra
Chorus:
Bà thương cháu bên đây chẳng người thân
Chẳng ai quan tâm lo lắng ân cần
Bữa sáng ra sao, liệu có quên ăn ?
Cháu yêu ơi, bà nhớ cháu nhiều lần
Bà thương cháu bao lâu chẳng về thăm
Bà lo nơi xa cuộc sống nhọc nhằn
Dù tháng năm trôi , dù lớn nhiều rồi
Cháu vẫn cứ, là cháu của bà thôi
Bà ơi
1 2 3 mở ra bức tranh năm nào
Khoảng trời xưa chờ tôi bước vào
Dưới nền nhà bập bõm đôi chân tôi dần tập bò tập đi
Bà bồng tôi dạo qua khắp nơi xóm làng
Cười giòn tan bà thương như cục vàng
Hồn nhiên cánh tay tôi vuốt tóc bà nhẹ nhàng
Rồi trưa cứ lim dìm với câu ca bà ru
À ơi
À à ơi
Mây trắng xa xa ruộng lúa bao la những cánh cò bay
Chorus:
Bà thương cháu trưa nay chẳng ngủ yên
Vì ve râm ran ve hát liên miên
Vì bố đi xa còn chưa về nhà
Cháu yêu ơi cháu hãy mau ngủ đi
Bà thương cháu tay bà chẳng nghỉ ngơi
Quạt nan thong dong phơ phất bên nôi
Để cháu miên man vào giấc mơ xa
Cháu lớn nhanh đủ sức che chở bà
Bà ơi
Verse 2:
Rồi thời gian dần qua bức tranh phai nhòa
Một mình tôi ở nơi rất xa
Bầu trời vẫn trong lành như giấc mơ ngày nào
Chỉ là vắng đi câu hát thân thương bà ru
À ơi
À à ơi
Câu hát ngân nga theo cháu đi xa thế giới mở ra
Chorus:
Bà thương cháu bên đây chẳng người thân
Chẳng ai quan tâm lo lắng ân cần
Bữa sáng ra sao, liệu có quên ăn ?
Cháu yêu ơi, bà nhớ cháu nhiều lần
Bà thương cháu bao lâu chẳng về thăm
Bà lo nơi xa cuộc sống nhọc nhằn
Dù tháng năm trôi , dù lớn nhiều rồi
Cháu vẫn cứ, là cháu của bà thôi
Bà ơi